[halim_report]
Bộ phim Người Du Hành diễn ra trong một tương lai không xác định, khi việc du hành không gian đến các hành tinh xa xôi đã trở nên quen thuộc. Avalon là chiếc phi thuyền hiện đại, tiện nghi. Nó đang trong chuyến hành trình kéo dài 120 năm, với nhiệm vụ đưa 5.000 hành khách tới hành tinh Homestead 2. Trong suốt thời gian đó, cả hành khách lẫn phi hành đoàn đều ở trạng thái ngủ đông, bên trong những chiếc kén sinh học có thể giúp họ giữ nguyên sức khỏe và tuổi thọ. Tất cả sẽ chỉ được đánh thức khi Avalon gần tới đích. Song, một sự cố khiến cho chiếc kén của Jim Preston (Chris Pratt), một kỹ sư cơ khí, bị hư hỏng nặng. Hậu quả là anh thức dậy trước khi Avalon hoàn tất chuyến hành trình đến… 90 năm. Jim cứ thế sống cô độc trong con tàu không gian hiện đại, sang trọng, nhưng không hề có lấy một bóng người. Chán nản và tuyệt vọng với viễn cảnh phải sống toàn bộ quãng đời còn lại đơn độc giữa không gian, anh chỉ biết bầu bạn và tâm sự với Arthur (Michael Sheen) – chàng người máy phục vụ tại quầy bar trên tàu. Tuy nhiên, tình thế bi đát của Jim Preston nhanh chóng thay đổi khi Aurora Lane (Jennifer Lawrence), một nữ hành khách của Avalon, cũng bất ngờ thức dậy sớm. Cả hai cùng nhau đối mặt với thực tế rằng họ không bao giờ có thể đặt chân tới Homestead 2. Passengers có phần mở đầu khá bí ẩn và kịch tính, bằng việc giới thiệu sơ lược con tàu không gian kỳ vĩ Avalon, cùng vụ va chạm với một thiên thạch to lớn khiến cho phương tiện bị hư hại nhẹ. Hậu quả chính là chuyện hành khách Jim Preston bị thức dậy sớm những 90 năm. Tuy nhiên, trái ngược với bối cảnh không gian vũ trụ có phần bí ẩn ban đầu, Passengers không phải là tác phẩm khoa học giả tưởng phức tạp hay chứa đựng những ý tưởng, bí mật cao siêu. Bộ phim chủ yếu đi sâu khai thác tâm lý và mối quan hệ giữa hai nhân vật chính Jim và Aurora. Sau trường đoạn mở màn đơn giản, Passengers lập tức đi vào đúng quỹ đạo mà nó muốn đặt ra: tập trung miêu tả diễn biến tâm lý của Jim Preston khi anh rơi vào bi kịch tréo ngoe. Song song với việc xây dựng nhân vật, phim cũng dần hé lộ một số tình tiết về con tàu Avalon, chuyến đi kéo dài 120 năm, hành tinh Homestead 2, những công nghệ tân tiến mà loài người đã tạo ra… Tâm lý cô độc của Jim Preston được xây dựng song song với việc giới thiệu bối cảnh xung quanh toàn bộ câu chuyện. Diễn biến tâm lý của Jim Preston được phát triển khá tự nhiên. Khán giả bị cuốn theo từng hành động của anh, đồng hành cùng nhân vật trong hành trình khám phá tình trạng bi thảm của bản thân, để rồi đồng cảm với nỗi cô đơn, tuyệt vọng mà Jim phải gánh chịu. Thông qua hành trình của Jim Preston ở 1/3 đầu phim, Passengers khá thành công trong việc khắc họa nỗi cô đơn, bé nhỏ của loài người trước sự vô hạn của không gian – thời gian. Công nghệ dù có phát triển đến đâu thì cuộc đời con người vẫn là hữu hạn. Nó quá ngắn ngủi, nhỏ bé đến độ vô nghĩa trước vũ trụ. Nhưng ngược lại, chính bởi cuộc sống là hữu hạn, nên mỗi giây phút được sống của con người đều rất đáng quý trọng. Điều đó tạo ra động lực cho Jim Preston, dẫn đến những hành động khiến cuộc đời anh thay đổi mãi mãi.